Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010

Con Cáo và Chùm Nho

Một con cáo nọ mấy ngày chưa có gì bỏ vào dạ.
Đang lang thang với cái bụng đói meo, cáo ta phát hiện lủng lẳng trên cành một chùm nho chín mộng. "Đúng là kẻ sắp chết đuối vớ phải cọc!". Cáo ta mừng thầm. Lê cái thân mỏng lép kẹp để trèo lên thân cây, nhưng ngặt một nỗi là cáo không biết gì về cái khoa trèo cây. Sau nhiều cố gắng với chút sức khoẻ còn lại, cáo ta cũng thất bại. Ngon ăn đấy, nhưng làm sao với tới bây giờ.
Cáo ta chẳng biết cách nào hơn là quay lưng lặng lẽ rút lui, tự nhủ: Nho ấy hẵng còn chua lắm, ta có hái được, ăn vào chỉ tổ xót bụng. Thôi, đi tìm chùm khác chín hơn vậy.
Đời thường có vài tình huống tương tự nên mới nhớ tới câu chuyện con cáo và chùm nho trong ngụ ngôn. Trong cuộc sống có bao cơ hội tới, nhiều cơ hội rất xa tầm với, nhưng nếu ta thật sự cố gắng thì sẽ thành công.
Đừng sớm vội tự lừa dối mình với "chùm nho chua", cuối cùng chẳng có được gì cả.
Thấy chùm nho mọng trên giàn
Cáo tìm mọi cách hái ăn đỡ thèm
Nhảy lên tụt xuống mấy phen
Bực mình chẳng được,cáo bèn chê bôi:
-Nho còn xanh quá đi thôi…

Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010

New Entry 4

Hãy biết ơn ai đó đã làm ta tổn thương,vì nhờ họ ta trở nên cứng rắn
– Hãy biết ơn ai đã lừa dối ta,vì nhờ họ ta nhìn đời bằng con mắt từng trải hơn.
– Hãy biết ơn ai đã đánh ta đau,vì nhờ họ ta ít gây ra nhiều nghiệp chướng.
– Hãy biết ơn ai đã ruồng bỏ ta,vì nhờ họ ta biết làm sao để đứng vững 1 mình.
– Hãy biết ơn ai đã làm ta vấp ngã,vì nhờ họ mà ta vững bước hơn trên đường đời.
– Hãy biết ơn ai đã làm ta nhục nhã,vì nhờ họ mà ta khôn ngoan và biết chịu đựng hơn.
Hãy biết ơn họ và hãy NHỚ MẶT TỪNG ĐỨA để sau này còn TRẢ THÙ.

Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

2 Biển hồ - Quy luật của cuộc sống?

Ở Palestine có hai biển hồ. Biển hồ thứ nhất gọi là biển Chết. Đúng như tên gọi, không có sự sống nào bên trong cũng như xung quanh biển hồ này. Nước trong hồ không có một loại cá nào có thể sống nổi mà người uống phải cũng bị bệnh. Người dân trong vùng không muốn sống gần đó. Biển hồ thứ hai là Galilê. Đây là biển hồ thu hút nhiều khách du lịch nhất. Nước ở biển hồ lúc nào cũng trong xanh mát rượi, con người có thể uống được mà cá cũng sống được. Nhà cửa được xây cất rất nhiều ở nơi đây. Vườn cây xung quanh tốt tươi nhờ nguồn nước này...

Nhưng điều kỳ lạ là cả hai biển hồ này đều được đón nhận nguồn nước từ sông Jordan. Nước sông Jordan chảy vào biển Chết. Biển Chết đón nhận và giữ lại riêng cho mình mà không chia sẻ nên nước trong biển Chết trở nên mặn chát. Biển hồ Galilê cũng đón nhận nguồn nước từ sông Jordan rồi từ đó tràn qua các hồ nhỏ và sông lạch, nhờ vậy nước trong biển hồ này luôn sạch và mang lại sự sống cho cây cối, muông thú và con người.

Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

Hoa hậu....


BGK hỏi thí sinh thi HHVN: Em hãy kể tên một kiệt tác văn học VN!
- Dạ, truyện Kiều của Nguyễn Du.
BGK lại hỏi: Em có biết câu nào nổi tiếng nói về đại thi hào này không?
- Trời sinh Du sao còn sinh Lượng !!!

Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010

New Entry 3

"Đừng lo tới ngày mai vì ngày mai ta phải lo tới công việc của ngày mai. Ta chỉ lo tới hôm nay thôi cũng đủ khổ."
( đừng ”lo“ tới ngày mai chứ không phải là đừng ”nghĩ“)

Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2010

Về Đây Nghe Em



Về đây nghe em, về đây nghe em
Về đây mặc áo the, đi guốc mộc
Kể chuyện tình bằng lời ca dao
Kể chuyện tình bằng nồi ngô khoai
Kể chuyện tình bằng hạt lúa mới
Và về đây nghe lại tiếng nói thơ ấu khúc hát ban đầu

Về đây nghe em, về đây nghe em
Về đây thả ước mơ đi hát dạo
Để đời đời làm giọt sương mai
Để chào đời bằng lòng mới lớn
Để hận thù người người lắng xuống
Và tìm nhau như tìm xót xa
Trong lúc lệ đã đầy vơi

Này người ơi vươn cao vươn cao
Đem ánh sáng hân hoan trên trời
Rọi vào đời cho ta tinh cầu yêu thương
Nụ cười tươi trên môi em thơ
Là tiếng hát hân hoan cho đời
Về đây cho nhau nụ cười tương lai

Về đây nghe em, về đây nghe em
Về đây đứng khóc trên sông nước này
Chở lòng người trở về quê hương
Chở hồn người vào dòng suối mát
Chở thật thà vào lòng dối trá
Và nhạc hoa xin tạ chút ơn
Hạnh phúc khi đã gặp nhau

Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010

New Entry 2

Ai ơi tận hưởng thú trần
Trước khi xuống hố trở thành đất đen
Đất đen vùi lấp đất đen,
Hết ca, hết nhậu, khỏi miền tử sanh.

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

Mai Tôi Đi ( Anh Bằng )



Tác Giả: Song Ngọc

Mai tôi đi chắc trời mưa
Tôi chắc trời mưa, trời mưa mau
Mưa thì mưa tôi không bước vội
Nhưng chậm thế nào thì cũng xa nhau

Mai tôi đi chắc Paris buồn
Paris buồn và sẽ nhìn theo
Nhưng nhìn thì nhìn, đời trăm nghìn góc phố
Con đường dài thẳng mãi có bao nhiêu

Mai tôi đi dù hôm nay vào thu
Dòng sông Seine đã mặc áo sương mù
Đang nhìn tôi mà khoe dòng nước biếc
Khoe lá vàng lộng lẫy lối đi xưa

Rồi mai kia lúc đường khuya
Hay sáng bình minh mờ hơi sương
Trên một đò ngang hay một góc phố
Tôi sẽ ngồi kể chuyện mưa nắng Paris

Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010

Khúc thụy du



Khúc thụy du

Hãy nói về cuộc đời khi tôi không còn nữa
Sẽ lấy được những gì về bên kia thế giới
Ngoài trống vắng mà thôi
Thụy ơi và tình ơi

Như loài chim bói cá trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất trong vũng nước cuộc đời
Trong vũng nước cuộc đời
Thụy ơi và tình ơi

Đừng bao giờ anh hỏi
Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay em lạnh
Vì sao thân anh run
Vì sao chân không vững
Vì sao và vì sao

Hãy nói về cuộc đời
Tình yêu như lưỡi dao
Tình yêu như mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu

Thụy bây giờ về đâu
Anh là chim bói cá
Em là bóng trăng ngà
Chỉ cách một mặt hồ
Mà muôn trùng chia xa

New Entry

Ai kia sung sướng suốt đời
Vững lòng nói được "Của tôi ngày này'
Ngày mai, mặc kệ: mai ngày
Vì tôi đã sống hôm nay, đủ rồi".
(Thi hào Horace)

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Rong Rêu ( Tuấn Ngọc )



Tác giả: Diệu Hương
Ca sĩ: Tuấn Ngọc


Thà là rong rêu, lênh đênh trên biển. Thà là chim bay vui theo tháng ngày. Thà là mây trôi mênh mang giữa bầu trời. Lang thang giữa cuộc đời mà vui.

Một ngày bên em, cho em hơi thở. Từ dạo yêu em, cho tim tan vỡ. Để rồi đêm nay trên căn gác lạnh lùng. Đêm thương nhớ một mình lẻ loi.

À .. ơi .. người yêu ơi, da thịt mát tình nồng say. Tìm đâu em hỡi, người yêu ơi, đêm hồng những lần hẹn hò. Vòng tay buông lơi, tình yêu chơi vơi, ngất ngây.

Chỉ vì yêu em nên anh vất vả. Chỉ vì yêu em nên anh mất cả. Tình buồn em ơi, lanh thang giữa cuộc đời. Bên sông có một người .. nhìn theo.

Một ngày mưa rơi trên con phố nhỏ. Chỉ mình anh thôi lang thang lối nhỏ. Còn lại trong anh rong rêu tháng ngày dài. Lê thê suốt một đời. Vì sao?

Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2010

Có 1 đứa con

Sau khi cưới một người đàn bà trẻ mượt mà, một cụ già 90 tuổi nói với bác sĩ rằng họ đang mong chờ một đứa con.
"Hãy để tôi kể cho cụ nghe một câu chuyện," bác sĩ nói. "Một anh chàng đãng trí đi săn, nhưng thay vì lấy cây súng, anh ta lấy một cây dù. Bất thình lình một con gấu tấn công anh ta. Chĩa cây dù vào con gấu, anh ta bắn và giết chết nó ngay tức khắc."
"Không thể như thế được!" Cụ già kêu lên. "Phải có ai đó đã bắn con gấu đó."
"Hoàn toàn chính xác," bác sĩ trả lời.

Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

Cười VoVa

Vova chạy lai hỏi mẹ :
– Me ơi, trẻ con có sinh em bé được không?
– Không
Nó liền quay sang nói với Natasa :
- Đấy ! Tớ đã nói mà cậu cứ lo, mình chơi tiếp trò đó đi !

Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài.
- Cô giáo : Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn.
- Vova : Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ?
- Cô giáo : Chắc chắn.

Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010

Mười năm tình cũ (Trần Quảng Nam)






Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
Mây bay bao năm tưởng tình đã quên
Như mưa bay đi một trời thương nhớ
Em ơi ! Bên kia có còn mắt buồn?
Mười năm cách biệt một lần bỡ ngỡ
Quên đi quên đi mộng buồn bấy lâu
Nhưng em yêu ơi ! Một vùng ký ức
Vẫn còn trong em cả một trời yêu.
Cả một trời yêu bao giờ trở lại
Ôi ! Ta xa nhau tưởng chừng như đã
Ôi ! Ta yêu nhau để lòng cứ ngỡ
Tình bất phân ly, tình vẫn như mơ.
Đành nhủ lòng thôi giã từ kỷ niệm
Cho qua bao năm mộng buồn quên dấu
Nhưng sao bao năm ngày dài qua mãi
Trong anh hôm nay thấy tình còn đây.
Mười năm cách biệt tình đành quên lãng
Như mây như mưa bay đi muôn phương
Nhưng em yêu ơi! Một dòng thư cũ
Vẫn còn trong ta, một trời cuồng điên.
Mười năm cách biệt, hình như em đã
Quên câu yêu thương ta trao cho nhau
Em ơi ! Bên kia còn chăng nhung nhớ
Như anh hôm nay thấy mưa trở về
Như anh hôm nay thấy lòng tiếc nhớ
Mười năm không gặp
Mười năm nhớ thương.

Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010

Cảnh nóng hay 9 con cá heo?

Nhìn tấm hình sau, bạn thấy gì? Hãy xem thêm giải thích bên dưới nhé:



Theo nghiên cứu khoa học chứng minh, trẻ em sẽ không thấy một cảnh nóng trong tấm hình trên, thay vào đó chúng sẽ thấy 9 con cá heo. Mặt khác, đối với người lớn, họ rất khó mà thấy được 9 con cá heo trong hình.

Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010

Chí Phèo Chiến Cùng Bá Kiến













20 ngón chân làm gì trong 20 phút

Thiên đường trong mắt... anh

Giáo sư hỏi cả lớp:

- Ai có thể nêu hai sự kiện lớn trong cuộc đời của nhà thơ Anh Milton?

Một nam sinh viên nhanh nhẩu phát biểu:

- Sau khi kết hôn, nhà thơ viết tác phẩm "Thiên đường đã mất". Đến khi vợ ông mất, ông viết tác phẩm "Thiên đường trở lại".

Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010

Viết cho ngày 8-3

Em cứ ngồi ngắm hoa.
Em cứ ca cứ hát.
Anh sẽ lo rửa bát.
Anh sẽ lo quét nhà.
Anh sẽ lo giặt là.
Em uống gì anh pha.
Chợ gần hay chợ xa.
Anh lần ra được hết.
Món em ưa anh biết.
Em cứ chờ mà xem.
Em đánh phấn xoa kem.
Anh nhặt rau vo gạo.
Em ung dung đọc báo.
Anh tay nấu tay xào.
Anh tự làm không sao.
Đừng lo gì em nhé.
Tà áo em tuột chỉ.
Đưa anh khâu lại giùm.
Nho anh mua cả chùm.
Buồn mồm em cứ nếm.
Bạn gái em mà đến.
Cứ vô tư chuyện trò.
Anh tắm cho thằng cu.
Rồi anh ru nó ngủ.
Màn hình bao cầu thủ.
Nghe em hét “vào rồi”.
Hết một ngày em ơi.
24h thôi nhé. (8/3)

Thứ Hai, 12 tháng 7, 2010

Con gái Bắc
Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
nhớ duyên dáng, ngây thơ...mà xảo quyệt



Con gái Trung

Em nhớ giữ tính tình người Trung nhé
Nhớ hững hờ nhưng tranh đấu nội tâm
Nhớ vui tươi nhưng đau khổ âm thầm
Nhớ kín đáo đoan trang mà lãng mạn.



Con gái Nam

Em nhớ giữ tánh tình người Nam nhé
Nhớ lanh chanh nhưng rất thiệt thà
Nhớ nhiều lời nhưng không biết điêu ngoa
Nhớ đanh đá, kiêu căng mà tốt bụng

Cây đàn bỏ quên

1)

2)


Hôm xưa, tôi đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên quên cây đàn
Đêm khuya thao thức mơ màng
Chờ mai, tìm đến cô nàng ngây thơ
Hôm sau, tôi đến nhà em
Cây đàn nằm đó mà em em đâu rồi
Bông hoa trên phím tươi cười
Người tiên tặng đóa hoa đời xinh xinh
Tôi nâng niu cây đàn,tình tang, đem về say đắm
Tôi nâng niu hoa tàn..tình tang
Khi bông hoa úa vàng,tình tang..lòng tôi vấn vương..nhớ người hay nhớ hương..tình tang
Đàn ơi,thôi cứ lên tiếng than
Hay cứ gieo nổi oan
Trên đường lên viễn phương
Người ơi,tôi thường hay muốn biết
Với tình hoa thắm thiết
Yêu tôi hay yêu đàn
Yêu tôi hay yêu đàn
Người ơi,đâu còn hay muốn biết
Với tình hoa thắm thiết
Yêu tôi hay yêu đàn
Yêu tôi hay yêu đàn

Phiến Đá Sầu (Diệu Hương)



Mai em xa rời tôi
Còn ai cùng đi giữa đời
Mênh mông đây là đâu.
Là biển vắng đêm sâu.

Khi em quay mặt đi
Lòng tôi tựa phiến đá sầu
Chơ vơ trong lạnh câm
Muộn phiền theo tháng năm

Em hỏi tôi, phiến đá có tình yêu không?
Em hỏi tôi, phiến đá có linh hồn không?
Linh hồn tôi nay là đá sỏi
Nhung đá nằm khổ đau với tình yêu em

Em hỏi tôi, đá biết thở dài xa xôi
Em hỏi tôi, đá có ngậm ngùi chia phôi
Em và tôi thiên đường mất rồi
Trên lối về mình tôi bước dài lê thê

Em vô tình làm sao, hồn tôi giờ đây úa nhầu.
Trong đêm thâu gọi tên, lòng càng vắng xa thêm.
Tôi hôm nay là ai? Hồn như một phiến đá nằm
Trăm năm như ngàn năm. Người cùng đá băn khoăn

Dừng bước giang hồ (Hoàng Trọng - Quang Khải)



Chiều nay sương gió, lữ khách dừng bên quán xưa
Mơ màng nghe tiếng chuông chiều, vương về bên quán tiêu điều
Vầng trăng hoen úa, như lá vàng rơi cuối Thu
Lững lờ soi mấy hàng cây u sầu đang ngắm trời mây

Ngày nào xa khi dấn bước trong phong sương
Từng bầy én tung bay muôn ngàn hướng
Dừng đây nơi cũ nghe tiếng diều trong gió Thu
Vương hòa nên khúc nhạc thư, tâm hồn ta lắng nguồn mơ

Tới đây nơi xưa, gió êm êm đưa áng mây trôi tới xa xôi khuất nơi sau đồi
Quán tranh xiêu xiêu, chốn đây cô liêu, nhắc cho ta biết bao nhiêu dáng xưa yêu kiều

Tiếng ca xa xa lắng trong bao la, với tiếng ru khẽ rung lên trong chiều gió
Đã bao năm qua, sống nơi phương xa, về phương cũ đành dừng bước chân giang hồ

Thấy hay hay ăn cắp của người ta

Cuộc đời là bất phương trình
Bao nhiêu ẩn số bực mình bấy nhiêu

Cũng không rõ ai là tác giả câu thơ này, chỉ biết là ngay từ khi còn bé thấy mẹ thỉnh thoảng đọc vui. Còn một câu sau nữa nhưng ý nghĩa không tích cực lắm nên mình không thích. Hồi xưa còn bé thì mình chỉ nghĩ đây là một câu thơ tếu táo truyền miệng nhau từ cái thời mẹ còn là sinh viên ở Tây Bắc. Nhưng càng lớn, càng được học hành, càng được đi đấy đi đó, càng được gặp nhiều người mình lại thấy rất thích câu này.

Phương trình, bất phương trình, hệ phương trình, nói nôm na là ta có một ràng buộc và điều kiện của các ẩn số. Bằng các phương pháp giải khác nhau ta phải đi tìm đáp án của ẩn số, gọi là Nghiệm. Còn nếu không tìm được đáp án nào thỏa mãn thì ta gặp trường hợp Vô Nghiệm.

Vậy cuộc đời có phải là một hệ phương trình vô cùng lớn với rất nhiều ẩn số mà ta đi tìm ra Nghiệm hay không.

Tuổi còn thơ, ai mà chả ham chơi, nhưng mà bố mẹ thì lại bắt phải chăm học để được thứ hạng cao.
Vậy là ta có phương trình:

Thời gia Chơi + Thời gian Học + Thời gian Ngủ + Thời gian Linh Tinh = 24h
Phương pháp giải tìm Nghiệm thì đơn giản:
- Chơi chán thì đi học, không chơi không học thì đi làm việc khác.
- Bố mẹ bắt đi học thì đi học, không bắt học thì ta đi chơi.


Trong cuộc sống hằng ngày có chăng mọi việc đều có thể quy về một phương trình hay không. Nếu ta có thể đơn giản hóa sự việc thì không khó để quy về một phương trình, đôi khi lại là bậc nhất ấy chứ. Và khi quy về phương trình rồi thì ta sẽ áp dụng các phương pháp giải khác nhau: giải trực tiếp, biện luận, đoán nghiệm . . . để tìm Nghiệm. Nếu áp dụng tất cả các phương pháp mà vẫn không tìm thấy đáp án của ẩn số thì khi đó phương trình sẽ Vô Nghiệm. Trong trường hợp đấy thì tốt nhất ta đừng nên mất thời gian cho sự việc đấy nữa nếu có thể. Còn nếu không bỏ được sự việc đó thì sao nhỉ . . . Phải học cách chấp nhận thôi . . . Cuộc sống mà . . . Không phải sự việc nào cũng có thể giải quyết được . . .