Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010
Mười năm tình cũ (Trần Quảng Nam)
Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
Mây bay bao năm tưởng tình đã quên
Như mưa bay đi một trời thương nhớ
Em ơi ! Bên kia có còn mắt buồn?
Mười năm cách biệt một lần bỡ ngỡ
Quên đi quên đi mộng buồn bấy lâu
Nhưng em yêu ơi ! Một vùng ký ức
Vẫn còn trong em cả một trời yêu.
Cả một trời yêu bao giờ trở lại
Ôi ! Ta xa nhau tưởng chừng như đã
Ôi ! Ta yêu nhau để lòng cứ ngỡ
Tình bất phân ly, tình vẫn như mơ.
Đành nhủ lòng thôi giã từ kỷ niệm
Cho qua bao năm mộng buồn quên dấu
Nhưng sao bao năm ngày dài qua mãi
Trong anh hôm nay thấy tình còn đây.
Mười năm cách biệt tình đành quên lãng
Như mây như mưa bay đi muôn phương
Nhưng em yêu ơi! Một dòng thư cũ
Vẫn còn trong ta, một trời cuồng điên.
Mười năm cách biệt, hình như em đã
Quên câu yêu thương ta trao cho nhau
Em ơi ! Bên kia còn chăng nhung nhớ
Như anh hôm nay thấy mưa trở về
Như anh hôm nay thấy lòng tiếc nhớ
Mười năm không gặp
Mười năm nhớ thương.
Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010
Cảnh nóng hay 9 con cá heo?
Nhìn tấm hình sau, bạn thấy gì? Hãy xem thêm giải thích bên dưới nhé:

Theo nghiên cứu khoa học chứng minh, trẻ em sẽ không thấy một cảnh nóng trong tấm hình trên, thay vào đó chúng sẽ thấy 9 con cá heo. Mặt khác, đối với người lớn, họ rất khó mà thấy được 9 con cá heo trong hình.

Theo nghiên cứu khoa học chứng minh, trẻ em sẽ không thấy một cảnh nóng trong tấm hình trên, thay vào đó chúng sẽ thấy 9 con cá heo. Mặt khác, đối với người lớn, họ rất khó mà thấy được 9 con cá heo trong hình.
Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010
Chí Phèo Chiến Cùng Bá Kiến


20 ngón chân làm gì trong 20 phút
Thiên đường trong mắt... anh
Giáo sư hỏi cả lớp:
- Ai có thể nêu hai sự kiện lớn trong cuộc đời của nhà thơ Anh Milton?
Một nam sinh viên nhanh nhẩu phát biểu:
- Sau khi kết hôn, nhà thơ viết tác phẩm "Thiên đường đã mất". Đến khi vợ ông mất, ông viết tác phẩm "Thiên đường trở lại".
- Ai có thể nêu hai sự kiện lớn trong cuộc đời của nhà thơ Anh Milton?
Một nam sinh viên nhanh nhẩu phát biểu:
- Sau khi kết hôn, nhà thơ viết tác phẩm "Thiên đường đã mất". Đến khi vợ ông mất, ông viết tác phẩm "Thiên đường trở lại".
Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010
Viết cho ngày 8-3
Em cứ ngồi ngắm hoa.
Em cứ ca cứ hát.
Anh sẽ lo rửa bát.
Anh sẽ lo quét nhà.
Anh sẽ lo giặt là.
Em uống gì anh pha.
Chợ gần hay chợ xa.
Anh lần ra được hết.
Món em ưa anh biết.
Em cứ chờ mà xem.
Em đánh phấn xoa kem.
Anh nhặt rau vo gạo.
Em ung dung đọc báo.
Anh tay nấu tay xào.
Anh tự làm không sao.
Đừng lo gì em nhé.
Tà áo em tuột chỉ.
Đưa anh khâu lại giùm.
Nho anh mua cả chùm.
Buồn mồm em cứ nếm.
Bạn gái em mà đến.
Cứ vô tư chuyện trò.
Anh tắm cho thằng cu.
Rồi anh ru nó ngủ.
Màn hình bao cầu thủ.
Nghe em hét “vào rồi”.
Hết một ngày em ơi.
24h thôi nhé. (8/3)
Em cứ ca cứ hát.
Anh sẽ lo rửa bát.
Anh sẽ lo quét nhà.
Anh sẽ lo giặt là.
Em uống gì anh pha.
Chợ gần hay chợ xa.
Anh lần ra được hết.
Món em ưa anh biết.
Em cứ chờ mà xem.
Em đánh phấn xoa kem.
Anh nhặt rau vo gạo.
Em ung dung đọc báo.
Anh tay nấu tay xào.
Anh tự làm không sao.
Đừng lo gì em nhé.
Tà áo em tuột chỉ.
Đưa anh khâu lại giùm.
Nho anh mua cả chùm.
Buồn mồm em cứ nếm.
Bạn gái em mà đến.
Cứ vô tư chuyện trò.
Anh tắm cho thằng cu.
Rồi anh ru nó ngủ.
Màn hình bao cầu thủ.
Nghe em hét “vào rồi”.
Hết một ngày em ơi.
24h thôi nhé. (8/3)
Thứ Hai, 12 tháng 7, 2010
Con gái Bắc
Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
nhớ duyên dáng, ngây thơ...mà xảo quyệt
Con gái Trung
Em nhớ giữ tính tình người Trung nhé
Nhớ hững hờ nhưng tranh đấu nội tâm
Nhớ vui tươi nhưng đau khổ âm thầm
Nhớ kín đáo đoan trang mà lãng mạn.
Con gái Nam
Em nhớ giữ tánh tình người Nam nhé
Nhớ lanh chanh nhưng rất thiệt thà
Nhớ nhiều lời nhưng không biết điêu ngoa
Nhớ đanh đá, kiêu căng mà tốt bụng
Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
nhớ duyên dáng, ngây thơ...mà xảo quyệt
Con gái Trung
Em nhớ giữ tính tình người Trung nhé
Nhớ hững hờ nhưng tranh đấu nội tâm
Nhớ vui tươi nhưng đau khổ âm thầm
Nhớ kín đáo đoan trang mà lãng mạn.
Con gái Nam
Em nhớ giữ tánh tình người Nam nhé
Nhớ lanh chanh nhưng rất thiệt thà
Nhớ nhiều lời nhưng không biết điêu ngoa
Nhớ đanh đá, kiêu căng mà tốt bụng
Cây đàn bỏ quên
1)
2)
Hôm xưa, tôi đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên quên cây đàn
Đêm khuya thao thức mơ màng
Chờ mai, tìm đến cô nàng ngây thơ
Hôm sau, tôi đến nhà em
Cây đàn nằm đó mà em em đâu rồi
Bông hoa trên phím tươi cười
Người tiên tặng đóa hoa đời xinh xinh
Tôi nâng niu cây đàn,tình tang, đem về say đắm
Tôi nâng niu hoa tàn..tình tang
Khi bông hoa úa vàng,tình tang..lòng tôi vấn vương..nhớ người hay nhớ hương..tình tang
Đàn ơi,thôi cứ lên tiếng than
Hay cứ gieo nổi oan
Trên đường lên viễn phương
Người ơi,tôi thường hay muốn biết
Với tình hoa thắm thiết
Yêu tôi hay yêu đàn
Yêu tôi hay yêu đàn
Người ơi,đâu còn hay muốn biết
Với tình hoa thắm thiết
Yêu tôi hay yêu đàn
Yêu tôi hay yêu đàn
2)
Hôm xưa, tôi đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên quên cây đàn
Đêm khuya thao thức mơ màng
Chờ mai, tìm đến cô nàng ngây thơ
Hôm sau, tôi đến nhà em
Cây đàn nằm đó mà em em đâu rồi
Bông hoa trên phím tươi cười
Người tiên tặng đóa hoa đời xinh xinh
Tôi nâng niu cây đàn,tình tang, đem về say đắm
Tôi nâng niu hoa tàn..tình tang
Khi bông hoa úa vàng,tình tang..lòng tôi vấn vương..nhớ người hay nhớ hương..tình tang
Đàn ơi,thôi cứ lên tiếng than
Hay cứ gieo nổi oan
Trên đường lên viễn phương
Người ơi,tôi thường hay muốn biết
Với tình hoa thắm thiết
Yêu tôi hay yêu đàn
Yêu tôi hay yêu đàn
Người ơi,đâu còn hay muốn biết
Với tình hoa thắm thiết
Yêu tôi hay yêu đàn
Yêu tôi hay yêu đàn
Phiến Đá Sầu (Diệu Hương)
Mai em xa rời tôi
Còn ai cùng đi giữa đời
Mênh mông đây là đâu.
Là biển vắng đêm sâu.
Khi em quay mặt đi
Lòng tôi tựa phiến đá sầu
Chơ vơ trong lạnh câm
Muộn phiền theo tháng năm
Em hỏi tôi, phiến đá có tình yêu không?
Em hỏi tôi, phiến đá có linh hồn không?
Linh hồn tôi nay là đá sỏi
Nhung đá nằm khổ đau với tình yêu em
Em hỏi tôi, đá biết thở dài xa xôi
Em hỏi tôi, đá có ngậm ngùi chia phôi
Em và tôi thiên đường mất rồi
Trên lối về mình tôi bước dài lê thê
Em vô tình làm sao, hồn tôi giờ đây úa nhầu.
Trong đêm thâu gọi tên, lòng càng vắng xa thêm.
Tôi hôm nay là ai? Hồn như một phiến đá nằm
Trăm năm như ngàn năm. Người cùng đá băn khoăn
Dừng bước giang hồ (Hoàng Trọng - Quang Khải)
Chiều nay sương gió, lữ khách dừng bên quán xưa
Mơ màng nghe tiếng chuông chiều, vương về bên quán tiêu điều
Vầng trăng hoen úa, như lá vàng rơi cuối Thu
Lững lờ soi mấy hàng cây u sầu đang ngắm trời mây
Ngày nào xa khi dấn bước trong phong sương
Từng bầy én tung bay muôn ngàn hướng
Dừng đây nơi cũ nghe tiếng diều trong gió Thu
Vương hòa nên khúc nhạc thư, tâm hồn ta lắng nguồn mơ
Tới đây nơi xưa, gió êm êm đưa áng mây trôi tới xa xôi khuất nơi sau đồi
Quán tranh xiêu xiêu, chốn đây cô liêu, nhắc cho ta biết bao nhiêu dáng xưa yêu kiều
Tiếng ca xa xa lắng trong bao la, với tiếng ru khẽ rung lên trong chiều gió
Đã bao năm qua, sống nơi phương xa, về phương cũ đành dừng bước chân giang hồ
Thấy hay hay ăn cắp của người ta
Cuộc đời là bất phương trình
Bao nhiêu ẩn số bực mình bấy nhiêu
Cũng không rõ ai là tác giả câu thơ này, chỉ biết là ngay từ khi còn bé thấy mẹ thỉnh thoảng đọc vui. Còn một câu sau nữa nhưng ý nghĩa không tích cực lắm nên mình không thích. Hồi xưa còn bé thì mình chỉ nghĩ đây là một câu thơ tếu táo truyền miệng nhau từ cái thời mẹ còn là sinh viên ở Tây Bắc. Nhưng càng lớn, càng được học hành, càng được đi đấy đi đó, càng được gặp nhiều người mình lại thấy rất thích câu này.
Phương trình, bất phương trình, hệ phương trình, nói nôm na là ta có một ràng buộc và điều kiện của các ẩn số. Bằng các phương pháp giải khác nhau ta phải đi tìm đáp án của ẩn số, gọi là Nghiệm. Còn nếu không tìm được đáp án nào thỏa mãn thì ta gặp trường hợp Vô Nghiệm.
Vậy cuộc đời có phải là một hệ phương trình vô cùng lớn với rất nhiều ẩn số mà ta đi tìm ra Nghiệm hay không.
Tuổi còn thơ, ai mà chả ham chơi, nhưng mà bố mẹ thì lại bắt phải chăm học để được thứ hạng cao.
Vậy là ta có phương trình:
Thời gia Chơi + Thời gian Học + Thời gian Ngủ + Thời gian Linh Tinh = 24h
Phương pháp giải tìm Nghiệm thì đơn giản:
- Chơi chán thì đi học, không chơi không học thì đi làm việc khác.
- Bố mẹ bắt đi học thì đi học, không bắt học thì ta đi chơi.
Trong cuộc sống hằng ngày có chăng mọi việc đều có thể quy về một phương trình hay không. Nếu ta có thể đơn giản hóa sự việc thì không khó để quy về một phương trình, đôi khi lại là bậc nhất ấy chứ. Và khi quy về phương trình rồi thì ta sẽ áp dụng các phương pháp giải khác nhau: giải trực tiếp, biện luận, đoán nghiệm . . . để tìm Nghiệm. Nếu áp dụng tất cả các phương pháp mà vẫn không tìm thấy đáp án của ẩn số thì khi đó phương trình sẽ Vô Nghiệm. Trong trường hợp đấy thì tốt nhất ta đừng nên mất thời gian cho sự việc đấy nữa nếu có thể. Còn nếu không bỏ được sự việc đó thì sao nhỉ . . . Phải học cách chấp nhận thôi . . . Cuộc sống mà . . . Không phải sự việc nào cũng có thể giải quyết được . . .
Bao nhiêu ẩn số bực mình bấy nhiêu
Cũng không rõ ai là tác giả câu thơ này, chỉ biết là ngay từ khi còn bé thấy mẹ thỉnh thoảng đọc vui. Còn một câu sau nữa nhưng ý nghĩa không tích cực lắm nên mình không thích. Hồi xưa còn bé thì mình chỉ nghĩ đây là một câu thơ tếu táo truyền miệng nhau từ cái thời mẹ còn là sinh viên ở Tây Bắc. Nhưng càng lớn, càng được học hành, càng được đi đấy đi đó, càng được gặp nhiều người mình lại thấy rất thích câu này.
Phương trình, bất phương trình, hệ phương trình, nói nôm na là ta có một ràng buộc và điều kiện của các ẩn số. Bằng các phương pháp giải khác nhau ta phải đi tìm đáp án của ẩn số, gọi là Nghiệm. Còn nếu không tìm được đáp án nào thỏa mãn thì ta gặp trường hợp Vô Nghiệm.
Vậy cuộc đời có phải là một hệ phương trình vô cùng lớn với rất nhiều ẩn số mà ta đi tìm ra Nghiệm hay không.
Tuổi còn thơ, ai mà chả ham chơi, nhưng mà bố mẹ thì lại bắt phải chăm học để được thứ hạng cao.
Vậy là ta có phương trình:
Thời gia Chơi + Thời gian Học + Thời gian Ngủ + Thời gian Linh Tinh = 24h
Phương pháp giải tìm Nghiệm thì đơn giản:
- Chơi chán thì đi học, không chơi không học thì đi làm việc khác.
- Bố mẹ bắt đi học thì đi học, không bắt học thì ta đi chơi.
Trong cuộc sống hằng ngày có chăng mọi việc đều có thể quy về một phương trình hay không. Nếu ta có thể đơn giản hóa sự việc thì không khó để quy về một phương trình, đôi khi lại là bậc nhất ấy chứ. Và khi quy về phương trình rồi thì ta sẽ áp dụng các phương pháp giải khác nhau: giải trực tiếp, biện luận, đoán nghiệm . . . để tìm Nghiệm. Nếu áp dụng tất cả các phương pháp mà vẫn không tìm thấy đáp án của ẩn số thì khi đó phương trình sẽ Vô Nghiệm. Trong trường hợp đấy thì tốt nhất ta đừng nên mất thời gian cho sự việc đấy nữa nếu có thể. Còn nếu không bỏ được sự việc đó thì sao nhỉ . . . Phải học cách chấp nhận thôi . . . Cuộc sống mà . . . Không phải sự việc nào cũng có thể giải quyết được . . .
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)