Thứ Hai, 11 tháng 4, 2011

CÂU THƠ BUỒN TRÊN CÁT!!!...

Cát vàng buồn dấu chân vô tình thế
Dẫm lên mình như thể chẳng biết đau
Anh vô tình nên mình mãi xa nhau...
Như dấu chân hằn sâu trong lòng cát...
Yêu thương ngày nào thoảng qua như gió hát
Hạt cát buồn lặng lẽ bước chân xa
Anh biết không kỷ niệm ngày hôm qua
Trên cát vàng đã in thành dĩ vãng
Câu thơ buồn em thả trôi lãng đãng
Trên cát vàng vội vã lấp dấu chân
Cát vàng buồn lên cứ mãi phân vân
Nửa muốn xoá, nửa như là níu kéo...
Dấu chân anh cũng vô tình thật khéo
Dẫm vào lòng hạt cát hoá hư vô
Cát vàng buồn nên cứ mãi cạn khô
Giọt nước mắt muộn màng khao khát..
Nên mong ước cơn sóng kia dào dạt
Cuốn muộn phiền khoả lấp bước chân ai
Mình chia tay - ai là đúng là sai
Chỉ cát đau mỗi ngày dài dưới nắng
Cát vàng buồn dấu chân ai lỡ vắng...
Trong chiều hè cát bỗng hoá ngu ngơ
Trong cát vàng ẩn giữ một vần thơ...
(st)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét