Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Quản lý thời gian

 "Gọn gàng, ngăn nắp trong cuộc sống thì có thể bành trướng và sáng tạo trong công việc"
Gustave Flaubert     

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Cỏ xanh



Sáng tác : Hoàng Bửu 
Ca sĩ: Nguyên Khang
Cỏ xanh êm ái 
Mọc trên lối đưa bước chân em về 
Tuổi rong chơi đó 
Thuở thơ ấu cho hồn đắm mê 
Hồn nhiên còn đâu 
Tim xót xa tình ướt sầu 
Tựa như mây sáng vô tình 
Trời vội mưa biếu niềm đau 
Gởi hương theo gió 
Nhìn trong mắt nghe lá khô rơi đầy 
Mùa thu rơi mãi 
Gợi trên tóc mang nhiều đắng cay 
Thời gian nhẹ trôi 
Đêm giấc mơ dài rã rời 
Một mai anh nhớ đôi mình 
Còn bên nhau thiết tha nguoi oi. 
Em mau về đây 
Mùa đông áo không che lạnh 
Rong rêu tuổi thơ 
Tràn đôi bước chân ơ thờ 
Đón đưa bao giờ, bóng em xa mờ 
Kỷ niệm nuôi nấng sao vẫn chờ 
Em như loài hoa 
Vờn hoa bướm bay hoa tàn 
Em như loài chim 
Còn phiêu lãng nơi phương nào 
Đã quên anh rồi, dấu yêu tơi bời 
Tình anh không giữ lâu người ơi.. 

Bật mí bí mật lương cao


Không biết có bác nào post bài về chủ đề này chưa. Do anh em IT đều là người có “tầm nhìn xa trông rộng” nên dễ thấy lương của người khác và ngành khác -> hay nản vì thu nhập.
Để cho các bác đã và đang làm có niềm tin vươn lên, các bạn chưa và đang học có hứng thú tiếp tục cái nghề IT này. Tôi xin chia sẻ một chút kiến thức bản thân về cách làm sao lương cao.
Theo các bác, thông thường trong công ty thì ai lương cao nhất?
Chắc là Sếp đúng không ạ? Nhưng sếp là làm kd, nên nó gọi là lợi nhuận chứ không có lương.
Tiếp theo là đến ai? Có lẽ là trưởng phòng/quản lý.
Tiếp theo là trưởng nhóm.
Tiếp đến là các chuyên gia về mảng nào đó.
Các bác đã bao giờ đặt câu hỏi là tại sao lương họ lại cao chưa? Có phải là do nó vào trước nên lương cao hơn không?
Câu trả lời đó là Tầm ảnh hưởng của bạn càng rộng, thì thu nhập của bạn càng cao.
Nói vậy các bác chắc cũng mường tượng đến những người trưởng nhóm, trưởng phòng của mình rồi. Họ hỗ trợ, giao tiếp, xử lý nhiều loại công việc của các người làm trong công ty. Thiếu đi họ đa phần sẽ gặp vấn đề, và phải chờ đợi.
Một người leader, giá trị của họ không chỉ được tính ở sản lượng công việc tự họ tạo ra mà là lượng công việc hoàn thành do tầm ảnh hưởng của họ. Hay nói cụ thể, để người khác làm được tốt, nhanh thì đều phảng phất mùi vị của người leader ở đó.
Tầm ảnh hưởng càng rộng, mờ nhạt, xuyên suốt càng đông người thì thu nhập của họ càng cao.
Do đó muốn thu nhập cao, thì điều đầu tiên bạn phải quan tâm đến đó là bắt đầu từ suy nghĩ. Làm sao để nâng tầm ảnh hưởng của mình trong công ty???
Có một câu truyện thật như này, có chị Đ tốt nghiệp ĐH KTQD, ĐH NGOẠI NGỮ HN, quyết định sang Đài loan làm công nhân. Một quyết định ban đầu là chua chát. Khi sang ĐL, do là người nước ngoài, nên chị được trả lương thấp hơn người bản xứ, chị nói thẳng luôn với người quản lý: Nếu người khác cũng làm như em được 10 đồng. Em chỉ xin nhận có 2 đồng thôi. Người quản lý thấy lạ hỏi tại sao vậy? Nhưng em có một điều kiện, đó là khi các bộ phận/vị trí khác có người nghỉ, thì cho em làm thay, vấn mức 2 đồng đó. Tất nhiên người quản lý chẳng có lý do gì để không đồng ý cả, nhân công giá quá rẻ.
Vậy là trong một năm kể từ ngày chị sang ĐL làm, chị đã mon men đi làm ở tất cả các vị trí, các bộ phận có người nghỉ. Không ai trong công xưởng là không biết chị.
Điều đặc biệt xảy ra khi công ty làm ăn khó khăn, phải cắt giảm nhân công, rất nhiều người kể cả người bản xứ đều không có việc, riêng chị lúc nào cũng có việc. Trong 1 năm tiếp theo, chị thành thạo tất cả các khâu trong xưởng. Và cuối năm thứ 2, chị lên làm quản lý phân xưởng. Sau đó làm phó giám đốc công ty. Cuối cùng, khi công ty bên ĐL muốn đầu tư sang VN, họ mở một chi nhánh công ty tại VN và chị làm giám đốc công ty đó.
Cái giá phải trả nó thật là quá nhiều. Mà điều dễ nhìn thấy nhất đó là bề ngoài. Trước khi sang ĐL chị cao 1.53m, nặng 49kg, béo mũm mĩm. Sau khi trở lại VN chị nặng gần 41kg, gầy + già.
Các bạn ạ, ví dụ trên nói cho ta thấy một điều rằng, tầm ảnh hưởng của một con người phụ thuộc vào loại, lượng công việc mà người ấy làm. Và càng ở vị trí cao thì lượng công việc càng nhiều, áp lực càng nhiều, trách nhiệm càng nhiều, tất nhiên địa vị và thu nhập cũng cao.
Mọi thứ đều có cái giá của nó. Muốn những thứ tốt, thì trả giá càng cao.
Trở lại với lập trình, vậy để chúng ta đang là nhân viên bình thường, làm sao phát triển được tầm ảnh hưởng của mình.
Suy nghĩ đầu tiên bạn cần phải nghĩ đến đó là muốn trở thành quản lý.
-> Trở thành quản lý phải có những kỹ năng gì?
Để phát triển lên vị trí cao, trước tiên bạn phải là một nhân tố tốt + vững mạnh đã. Hãy làm việc tập trung hơn, có trách nhiệm hơn, yêu cầu bản thân cao hơn để hoàn thành công việc một cách tốt nhất, ít lỗi nhất.
Khi bạn đã làm tốt, hãy cố gắng để mình làm nhanh hơn. Để làm gì? Để bạn còn có thời gian mà hỗ trợ những người xung quanh, đội nhóm của mình. Đó chính là cách tạo ảnh hưởng của bạn.
Khi bạn luôn hoàn thành tốt công việc của mình + giúp đỡ được những người khác hoàn thành công việc. Bạn sẽ có được uy tín với ban quản lý, và với cả đồng nghiệp. Tiếp sau đó là không ngừng mở rộng, học hỏi kiến thức về TA, kỹ năng quản lý cá nhân, quản lý nhóm, kiến thức chuyên ngành chắc + rộng. Và bạn làm tốt những việc đó. Có nghĩa là bạn đang làm nhiệm vụ của một người quản lý thực thụ rồi, chưa cần công ty phong cho bạn chức danh đó.
Đó là quá trình trồng cây, khi cây đã lớn thì là quá trình hái quả. Nó mới ngọt ngào làm sao.
Giám đốc công ty hầu hết đều là người giỏi và biết nhìn người. Những nỗ lực + kết quả của bạn không ở đâu là không ghi nhận. Và lẽ tất nhiên bạn sẽ thành quản lý thôi. Ngoại lệ, có công ty họ đã đủ cơ chế, và tham vọng phát triển không cao. Thì bạn đã rèn luyện mình trở thành người quản lý rồi, bạn thừa sức để chuyển sang làm quản lý ở những công ty khác.
Hãy trả giá thật nhiều để có được những thứ tốt đẹp. Đừng chỉ có nhìn nó trong giấc mơ. Hãy chuẩn bị tinh thần + sức khỏe để đạt được nó.
Yeah. You can do it.
Good luck.

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Bức tranh và những lời phê bình



Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi. Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp.
Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo,nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.
Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:
- “Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.”
Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:
- “Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra bất kỳ sơ suất nào trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó.”
Rajeev làm theo lời thầy: đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất.
Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X.
Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút vẽ ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.
Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:
- “Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả.
Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não.
Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết – những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn.
Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình.
Và tất nhiên, con cũng nên nhớ đừng bao giờ đánh giá người khác một cách cẩu thả.
Sưu Tầm

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

The way hacker - Văn hóa Facebook


The way hacker giống như cách xây dựng một sản phẩm, mà luôn phải cải tiến liên tục, và lặp đi lặp lại. Một hacker luôn tin rằng một cái gì đó luôn luôn có thể làm được tốt hơn, và rằng không bao giờ có gì là hoàn thiện. Các hacker cố gắng xây dựng những dịch vụ tốt nhất trong thời gian dài bằng cách nhanh chóng phát hành và học hỏi từ những bài toán nhỏ hơn, và lặp đi lặp lại điều đó thay vì cố gắng để có được tất cả mọi thứ ở ngay lần đầu tiên. Chúng tôi có một câu nói “Done is better than perfect” được viết lên tường để nhắc nhở mình luôn luôn phải giữ cho mình tiến lên.
done is better than perfect12 The hacker way   Văn hoá Facebook
Hacker way cũng gắn liền với những hoạt động. Thay vì tranh luận trong nhiều ngày xem một ý tưởng mới có phải là ý tưởng tốt nhất để xây dựng một sản phẩm nào đó hay không, các hacker sẽ xây dựng một mẫu sản phẩm thử nghiệm với ý tưởng đó, và xem nó hoạt động thế nào. Có một câu thần trú mà bạn sẽ nghe thấy rất nhiều ở văn phòng facebook: “Code wins arguments” (Tạm dịch: Các đoạn mã luôn chiến thắng các lý lẽ).
Văn hoá hacker cũng rất cởi mở. Các hacker luôn tin tằng ý tưởng tốt nhất và sự triển khai của nó sẽ luôn chiến thắng – không phải người mà luôn đi vận động hành lang cho 1 ý tưởng, cũng không phải một người quản lý.
Sau đây là những giá trị cốt lõi trong văn hoá hacker mà chúng tôi đã áp dụng cho facebook:
1. Tập trung vào sự ảnh hưởng
Nếu chúng ta muốn có sự ảnh hưởng lớn nhất, cách tốt nhất để làm điều này là đảm bảo rằng chúng ta luôn tập trung vào giải quyết những vấn đề quan trọng nhất. Nghe có vẻ đơn giản, nhưng chúng tôi nghĩ rằng hầu hết các công ty làm điều này kém và lãng phí rất nhiều thời gian. Chúng tôi hy vọng tất cả mọi người ở Facebook đang làm tốt việc tìm kiếm các vấn đề lớn nhất để làm.
2. Hành động nhanh
Hành động nhanh cho phép chúng tôi xây dựng nhiều thứ hơn và học hỏi nhanh hơn.  Khác với hầu hết các công ty đang phát triển, họ hành động quá chậm vì họ sợ mắc sai lầm, điều đó đồng nghĩa với việc họ đã mất đi rất nhiều cơ hội. Chúng tôi có một triết lý: “Move fast and break things” (tạm dịch: Hãy hành động nhành và phá vỡ mọi thứ) Ý tưởng sẽ mãi là ý tưởng nếu bạn không bao giờ phá vỡ thứ gì hoặc hành động không đủ nhanh.
3. Dũng cảm hơn
Xây dựng những điều tuyệt vời có nghĩa là chấp nhận rủi ro. Điều này có thể đáng sợ và ngăn chặn hầu hết các công ty làm những điều táo bạo họ cần. Tuy nhiên, trong một thế giới đang thay đổi một cách nhanh chóng, bạn sẽ chắc chắn thất bại nếu bạn không gặp bất kỳ rủi ro nào. Nói một cách khác: “Điều nguy hiểm nhất là không gặp bất kỳ rủi ro nào.” Chúng tôi khuyến khích tất cả mọi người để đưa ra những quyết định táo bạo, ngay cả khi điều đó là sai trong một số hoàn cảnh.
4. Cởi mở hơn
Chúng tôi tin rằng một thế giới cởi mở hơn là một thế giới tốt đẹp hơn bởi vì mọi người với nhiều thông tin có thể đưa ra quyết định tốt hơn và có một tác động lớn hơn. Điều đó cũng làm cho công ty tốt hơn. Chúng tôi làm việc chăm chỉ để chắc chắn tất cả mọi người tại Facebook có thể truy cập nhiều thông tin càng tốt về tất cả các phần của công ty để họ có thể làm cho các quyết định tốt nhất và có ảnh hưởng lớn nhất.
5. Xây dựng giá trị xã hội
Một lần nữa, Facebook tồn tại để làm cho thế giới cởi mở hơn và kết nối giữa mọi người tốt hơn, và không chỉ để xây dựng một công ty. Chúng tôi hy vọng tất cả mọi người ở Facebook để tập trung mỗi ngày về làm thế nào để xây dựng giá trị đích thực cho thế giới trong tất cả mọi thứ họ làm.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian để đọc bức thư này. Chúng tôi tin rằng chúng ta đều có một cơ hội để có tầm ảnh hưởng quan trọng lên thế giới và xây dựng một công ty trường tồn.
Sưu tầm

Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

ANTHONY ROBBINS - MỘT AI ĐÓ!



Image“Làm cách nào để tôi kiểm soát trực tiếp đời mình? Hôm nay tôi có thể làm gì để biến đổi đời tôi cũng như giúp tôi và người khác hình thành vận mệnh của chính mình? Làm cách nào để tôi mở rộng, học hỏi, phát triển và chia sẻ sự hiểu biết của tôi với người khác một cách thú vị và có ý nghĩa?” Câu trả lời duy nhất chỉ có thể là “Hãy thay đổi!”.


Anthony Robbins vẫn được biết đến với cái tên Tony Robbins. Ông sinh ngày 29 tháng 2 năm 1960 tại bang California của Hoa Kỳ. Tony có một tuổi thơ không êm đềm, lên 7 tuổi bố mẹ ra toà li dị. Mẹ ông 2 lần tái hôn. Thậm chí vào năm 1994, ông còn phát hiện ra u ở tuyến yên. Căn bệnh này là nguyên nhân chính làm cho chân tay của Tony phát triển không bình thường. Nhưng nhờ sự cố gắng, nỗ lực và tập luyện ngày nay ta biết tới Tony Robbins với một diện mạo, một con người hoàn toàn khác. Ông là tác giả chuyên viết sách tự hoàn thiện bản thân (self – help books) và là một diễn giả (motivational speaker) nổi tiếng trên thế giới, ông luôn được tiếp đón với một niềm hân hoan đến cuồng nhiệt và cả sự biết ơn sâu sắc. Gần đây Robbins còn xuất hiện trong nhiều chương trình “The Learning Annex Real Estate Wealth Expos”, trong đó ông là diễn giả chính tại hội nghị Technology, Entertainment and Design.
Sự nghiệp của  Anthony được bắt đầu từ những năm 80 với Neuro – Linguistic Programming (NLP), những buổi thảo về NLP  liên tục được mở ra. Nổi tiếng nhất là chương trình 4 ngày “Unleash the Power Within”, trong đó người tham dự phải bước đi trên than nóng bằng chân trần. Trong chương trình đó triết lý mà Tony đưa ra là sự sợ hãi thường kìm hãm con người đạt được mục tiêu và chính sự sợ hãi còn to lớn hơn cả những khát vọng và ham muốn đạt được mục tiêu. Đi trên than nóng không đòi hỏi phải có một kỹ thuật đặc biệt hay một thể trạng dồi dào mà nó đòi hỏi sự rèn luyện trí óc để vượt lên sự ngờ vực trong chính bản thân mỗi con người.
ImageĐể đến được với triết lý đó hàng loạt các câu hỏi được đặt ra, ám ảnh trong chính bản thân ông. “Làm cách nào để tôi kiểm soát trực tiếp đời mình? Hôm nay tôi có thể làm gì để biến đổi đời tôi cũng như giúp tôi và người khác hình thành vận mệnh của chính mình? Làm cách nào để tôi mở rộng, học hỏi, phát triển và chia sẻ sự hiểu biết của tôi với người khác một cách thú vị và có ý nghĩa?” Câu trả lời duy nhất chỉ có thể là “Hãy thay đổi!”. Nhưng làm thế nào để thay đổi, làm thế nào để sự thay đổi đó trở thành lâu bền? Thực ra có rất nhiều người muốn thay đổi nhưng kèm theo ý muốn đó là nỗi e ngại và lo lắng như: không biết những thay đổi của mình có lâu bền hay chỉ tạm bợ? Lấy ví dụ như việc người ta rất thích giảm cân nhưng họ luôn chần chừ bởi trong đầu họ luôn cho rằng cái kết quả đó cũng không tồn tại được lâu. Chính vì vậy Tony đã tìm ra các phương pháp khác nhau để thay đổi quan niệm cho chính ông và cho mọi người. Dưới đây xin đề cập tới phương pháp sơ đẳng nhất nhưng cũng rất hiệu quả nếu như áp dụng nó một cách khéo léo.  
Bước đầu tiên
NÂNG CAO TIÊU CHUẨN
Nếu bạn muốn thay đổi bản thân thì việc đầu tiên là nâng cao tiêu chuẩn đề ra cho chính bản thân mình. Đừng quá gò bó vào các phép tắc, các quy định. Hãy một lần cho bản thân mình vượt qua cái ngưỡng mà chính bạn đề ra bằng cách:  Viết lên giấy tất cả những gì mà bạn không còn muốn chấp nhận trong đời mình, tất cả những gì bạn không còn chịu đựng nữa và tất cả những gì bạn khát khao đạt tới. Thay đổi bản thân đó là bước đầu đơn giản để thay đổi một tổ chức, công ty, một đất nước hay thậm chí là thay đổi cả một thế giới.
Bước thứ hai.
THAY ĐỔI NIỀM TIN HẠN HẸP
Nếu bạn nâng cao tiêu chuẩn mà lại không tin vào khả năng của chính mình thì đó là con đường để bạn huỷ diệt bản thân một cách nhanh nhất. Khi bạn không tin tưởng vào mình điều đó đồng nghĩa với việc bạn không muốn bắt tay, không muốn thử và quan trọng nhất bạn không muốn thất bại. Chính điều đó sẽ chôn vùi những khả năng sâu thẳm trong chính con người bạn. Thế nên, thay đổi hệ thống niềm tin là điều trọng yếu để thực hiện bất kỳ sự thay đổi chắc chắn và lâu bền trong cuộc đời của mỗi con người.
Với hai bước cơ bản mà Anthony Robbins đưa ra tôi hy vọng bạn sẽ trở thành một ai đó mà bạn thực sự muốn, một ai đó mà bạn khát khao vươn tới.

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

Trịnh Công Sơn

Đôi lúc tôi cảm thấy thật cô đơn vì BÊN ĐỜI HIU QUẠNH. Ngồi một mình LẶNG LẼ NƠI NÀY để thấy RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP. Một cảnh đời bất hạnh cũng khiến cho tôi ƯỚT MI. Chỉ cần THƯƠNG MỘT NGƯỜI thôi sẽ cho ta thấy được tình yêu cao đẹp và ý nghĩa biết nhường nào. Tự nhủ với lòng mình rằng TÔI ƠI! ĐỪNG TUYỆT VỌNG, vì ta còn hạnh phúc hơn nhiều người không may mắn khác.
Đừng vội tách mình khỏi niềm vui của cuộc đời vì TUỔI ĐỜI MÊNH MÔNG lắm.

Một sớm mai thức dậy, ánh NẮNG THỦY TINH khiến mọi thứ xung quanh tôi trở nên đẹp đẽ lạ thường. Vui vì HÔM NAY TÔI NGHE, tôi cảm nhận được mọi âm thanh của thiên nhiên, tựa như lời RU TÌNH mà khi xưa TÔI RU EM NGỦ khi còn bên nhau. Bồng bềnh, da diết như tiếng RU EM TỪNG NGÓN XUÂN NỒNG. Cùng bước đi và hãy đón lấy những giọt MƯA HỒNG xen lẫn cái nắng của HẠ TRẮNG. ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI những gì buồn bã, đau thương của quá khứ. Và cùng hát vang bài hát HÃY YÊU NHAU ĐI.

Đối Mặt Với Chỉ Trích


Mặc người gân cổ gièm pha
Đường ta, ta bước! Đời ta, ta…xài! (*)
Khi ta quyết định sống cuộc đời như ta hằng khao khát, ta sẽ phải sẵn sàng để đón nhận biết bao những chỉ trích, phê bình từ những con người sống ở quanh ta. Einstein quả chí lý khi phát biểu rằng: 
Những con người có khối óc vĩ đại thường luôn phải đối mặt với những chỉ trích kịch liệt từ những kẻ mang đầu óc tầm thường.
Người có khối óc vĩ đại là người dám ước mơ và hành động để biến những ước mơ ấp ủ trong lòng thành hiện thực trong đời. Những con người đó thường nuôi nấng trong tim những hoài bão lớn lao, vun vén trong hồn niềm tin sắt đá rằng họ sẽ đưa những niềm mơ cháy bỏng sớm thành hình giữa kiếp đời nhân loại. Họ sẽ dùng chính đôi chân của mình mà bước những bước thật dài, thật kiên định và đầy dũng mãnh. Họ dám khác biệt, dám đứng lên và bước ra khỏi số đông đang lặng lẽ ôm chặt một khốc óc nhỏ nhoi, lầm lũi từng ngày trong những niềm mơ vụn vặt. Và một khi ta nhất quyết sống cuộc đời theo thiên hướng đã đặt trong ta, những kẻ mang khối óc tầm thường, nhỏ nhoi kia sẽ xem đó là điều chướng mắt và buộc lòng phải cay cú buông lời chỉ trích, công kích, gièm pha.
Những kẻ có khối óc nhỏ nhoi thường mang cảm giác bị đe dọa mỗi khi ta đạt được những thành công lớn lao trong đời. Bởi họ tự xây lên rồi giam cầm mình trong một nhà tù đầy những sợ hãi và lo lắng. Họ đinh ninh rằng, nếu ta thành công, ta sẽ lấy mất đi phần chia của họ. Họ nào chịu mở to con mắt ra để thấy rằng vũ trụ này ắp đầy thịnh vượng, ai ai cũng có quyền hưởng lấy cái phong nhiêu, dư dật tràn lan ấy.

Không phải những con người nhỏ nhoi ấy chẳng muốn ta thành công, song họ chẳng muốn ta thành công hơn họ. Họ sợ rằng, nếu ta thành công hơn, ta sẽ vượt mặt họ, sẽ tiến xa hơn họ, để rồi họ phải lẽo đẽo chạy với theo sau. Nỗi sợ đó của họ là có thật, bởi lúc nào ta thành công, đã tìm ra được con đường độc đáo riêng cho cuộc đời của mình rồi, lẽ tất ta sẽ có những chọn lựa mới mẻ, khác xa với những chọn lựa cũ kỹ, xa xưa. Ta chỉ dõi mắt hướng về mục tiêu ta đang tiến, và sẽ thẳng tay gạt bỏ tất cả những gì khiến ta rời xa bước đường nhắm đích, kể cả những con người đang cố ghì chân ta lại.
Dù thế, nói cho cùng, vết hằn sâu nhất trong tim óc của những kẻ nhỏ nhoi, tầm thường kia là nỗi sợ về chính con người của họ. Họ sợ rằng họ sẽ chẳng thể nào làm được điều gì lớn lao như ta sẽ làm. Họ sợ phải đối diện với bản thân mình, khiếp đảm khi nghĩ đến trách nhiệm lớn lao đặt lên đôi vai họ. Mang nỗi sợ ấy trong lòng, họ sẽ tìm đường trút hết mọi thất vọng, cay cú bằng những lời công kích, gièm pha lên ta, những con người đang mạnh tiến trên con đường thành công của cuộc đời. Họ sẽ tìm cách lôi kéo những người khác còn đang chập chững, lần mò lối đi giữa cuộc đời, lập thành nhóm hội chuyên soi mói, nhạo cười, chỉ trích những gì ta đang làm.
Hỡi ta, những con người mang khối óc lớn lao, vĩ đại, ta đừng bận lòng với những tiếng vo ve của thiên hạ. Đừng hoài công giải thích những điều lớn lao cho những kẻ tầm thường, non nớt. Hãy vui hưởng niềm hạnh phúc ta đang có! Hãy biết rằng ta là những con người đã khám phá ra nơi bản thân mình những tài năng độc đáo, đã trau giồi những giá trị đích thực của mình, để rồi ta sẽ hoàn toàn mãn nguyện với những thành quả mình đã dày công vun đắp. Nào có lý gì ta phải sợ những lời giễu cợt.
Đời ta, ta làm chủ. Đời ta, ta cứ hưởng, cứ vui. Chừng nào ta còn bận lòng với những gì người khác nghĩ về mình, thì ta vẫn còn giao trọn đời mình vào tay kẻ khác.
Nếu có ai còn lo sợ trước những lời chỉ trích, thì hãy làm theo bí quyết này: “Đừng mở miệng nói gì hết. Đừng đưa tay làm gì hết. Hãy cam phận làm kẻ vô danh.
(*) Trích từ “Shut up, Stop whinning, Start living” của Larry Winget, người dịch: Nguyễn Thế Tuấn Anh.

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012

“Cẩn thận kẻo hại đến thân, làm phúc dễ xúc phải tội lắm”

Tâm thức của người thành công

Họ không tập trung vào giải quyết vấn đề khi sự việc đã thất bại, hay đã mất. Họ đặt ra câu hỏi:
- Tôi có thể rút ra được kinh nghiệm gì ?
- Tôi có thể học được điều gì ?
Bộ não cũng giống như Google khi bạn hỏi bộ não sẽ tự động trả lời ngay.
VD: Tại sao tôi lại ngu ngốc ?, Làm thế nào để được tốt hơn, Mình học được gì từ đây ?
- Không nên tập trung vào vấn đề mà nên tập trung vào việc tìm giải pháp.